Ai đem gieo hạt...
sầu đông ?
Mùa thu vừa chớm...
sầu xông* vào hồn
Sao không cảm thấy...
bồn chồn ?
Giải niềm trắc ẩn...
cho lòng nhẹ tênh !
Cho tình thoát nút chênh vênh
Cho hồn thôi bớt lênh đênh phương nào
Cho thêm nỗi nhớ cồn cào
Cho đêm đêm vẫn ngọt ngào bờ môi
Cho ai đêm hết đơn côi
Cho thuyền trên sóng dạt trôi vào bờ
Cho vơi nỗi nhớ bơ thờ
Cho tình sóng sánh cõi mơ dâng trào !
BÌNH HƯNG .
*Xông :Sầu tỏa như hơi thu thoảng xông vào hồn .